Rớt nước mắt đọc nhật ký của người mẹ chăm con mắc bệnh sởi

A+ A-

Từng dòng viết chia sẻ, tâm sự của người mẹ trẻ khiến người đọc bị xúc động mạnh.





(Ảnh minh họa)
Trong những ngày qua, thông tin về bệnh sởi đang được dư luận dặc biệt quan tâm và chia sẻ trên nhiều diễn đàn, fanpage. Những hình ảnh các bé mắc bệnh sởi, những dòng chia sẻ tâm sự của các bậc làm cha làm mẹ khiến dư luận bị ám ảnh.
Kể về câu chuyện của chính mình, về chính những ngày tháng chăm con bị sởi, bài viết trên trang cá nhân của người mẹ trẻ L.H.T khiến người đọc dù lòng dạ “sắt đá” đến mấy cũng không thể cầm được nước mặt.
“Con ra viện vào chiều 21/2, bác sỹ Th. bảo con đã khỏe và cho đơn thuốc kháng sinh và thuốc ho về uống.
Ngày 22/2 mẹ xin nghỉ ở nhà để chăm con, mẹ thấy biểu hiện của con là xuất tiết mũi, xuất tiết khá nhiều. Ngay ngày hôm sau mẹ cho con đi khám lại ở bác sỹ Th., bác bảo rằng con bị cảm thôi, bác kê cho con thuốc kháng sinh, mekocetin (2 viên/ ngày) và thuốc cảm cúm loại mạnh. Bác khẳng định rằng con uống 5 hôm là khỏi. Trong đơn thuốc của bác bác ghi rõ khám lại sau khi điều trị 5 ngày VPQP/ Sởi.
Nhà bác Th. ở gần hiệu sách. Bố mẹ đã cho 2 chị em con vào hiệu sách chơi. Con rất thích. Mẹ đỡ 2 nách của con và con đi hết nơi này đến nơi khác, đồ chơi nào con cũng sờ tay vào. Mẹ cho 2 chị em con vào trong xe chở đồ, đẩy đi xung quanh hiệu sách. Con rất thích thú. Mẹ dừng lại là con lại đẩy đẩy người về phía trước, nhìn mẹ với ánh mắt: Mẹ ơi! Mẹ đẩy con đi tiếp đi.
Con là một đứa trẻ rất ngoan. Con sốt, con đòi bố hoặc mẹ bế trên tay. Khi hạ sốt là con lại chơi ngoan như 1 con chó con. Mẹ nhớ tối hôm đấy cả nhà mình ngồi chơi bóng. Bố ném bóng cho mẹ, mẹ truyền cho con, con lại ném cho chị Còi và chị Còi lại ném cho Bố.
Khi hạ sốt là con lại cố gắng ti mẹ, cố gắng uống sữa, cố gắng ăn bánh quy Cosy mà con thích.
Hạnh phúc là những điều rất giản dị. Chỉ có vậy thôi mà mẹ thấy hạnh phúc quá!!!!
Hình ảnh ông bố bé đứa trẻ 9 tháng tuổi tử vong do sởi khiến dư luận không thể cầm được nước mắt (Nguồn: Tuổi trẻ)
Hình ảnh ông bố bé đứa trẻ 9 tháng tuổi tử vong do sởi khiến dư luận không thể cầm được nước mắt (Nguồn: Tuổi trẻ)
Ngày 25/2, con bắt đầu sốt nhẹ (37,8 độ)
Ngày 26/2, con sốt cao hơn, bố mẹ cho con đi khám ở bác sỹ T.. Khi nhìn đơn thuốc bác Th. kê, bác T. quát luôn bố con: Tại sao lại cho dùng Mekocetin???? Cả bố và mẹ mắt chữ O, mồm chữ A, không biết trả lời bác làm sao vì bác Th. cũng là bác sỹ, là trưởng khoa, có bằng cấp nước ngoài đàng hoàng. Bác T. chỉ định cho con vào khoa HSCC xét nghiệm máu và chụp X-quang. {…}
Bố con hỏi nhỏ bác T.: thuốc Meko không được dùng hả bác? Bác T. trả lời rằng: Sởi nó làm suy giảm miễn dịch, uống Meko nó càng làm suy giảm miễn dịch hơn.
Theo bệnh án thì con đã bị Sởi nên con không thể bị Sởi lần 2!!!!! Đó là khẳng định chắc chắn của bác sỹ.
Ngày 27/2 con bắt đầu sốt cao, không hạ. {…}”.
Vì quá lo lắng cho bệnh tình của con nhỏ, chị  L.H.T đã quyết định cho con nhập viện. Và những ngày sau đó, chị và cả gia đình từng ngày từng giờ theo dõi bệnh tình của con, dành mọi tình thương,sự quan tâm, chăm sóc con. Mỗi khi con sốt, con mệt là chị và người thân tim như thắt lại…
Ngày 1/3:{…}
Chiều hôm đấy con cứ sốt cao mãi không hạ, mẹ lại cho ra gặp bác sỹ B.. Bác cho con nằm ở phòng cấp cứu và chỉ định tiêm cho con mũi Gamma (thuốc trợ lực với người mới mắc sởi)
Tối bà lên. Bà cảm ơn bác sỹ. Bác vào phòng khám cho con và có nói một câu rằng: Con tiên lượng xấu đi! Vì thường Sởi khi mọc ban là sẽ không sốt nữa, mà con lại vẫn sốt cao.
Tối đó, mắt con sưng húp, chỉ nhìn thấy 1 chút lòng đen nháy. Hạ sốt một chút là con lại ngồi ngoan trên giường, con ăn được nửa cái bánh Cosy và uống sữa. Mẹ còn để phần bánh thừa của con lại và khoe với bố. Niềm vui nhỏ nhoi. Con hết nhìn xung quanh, con lại nhìn mẹ. Thằng cu chó con của mẹ ngoan thế đấy. Cả đêm con sốt cao, điều dưỡng liên tục nói chườm mát cho con.
Ngày 2/3:
Hôm đó là chủ nhật, bác sỹ B. không làm nữa mà 1 bác sỹ nữ, mẹ không nhớ tên trực và khám cho con. Mẹ lại kể cho bác nghe 5 ngày con nằm viện, mẹ lại thắc mắc con bị Sởi rồi sao con lại bị lại. Bác ấy khuyên mẹ: Em đừng để ý đến chuyện trước nữa. Hãy tập trung vào chữa phổi cho con. Con bị viêm phổi rất nặng. Con em là Sởi điển hình.
Ôi, tim mẹ như nghẹn lại. Được 5 tiếng đồng hồ con không sốt, mẹ rất mừng.
Sau đó con liên tục sốt cao. Điều dưỡng liên tục giục chườm mát.
Trưa bà mua cơm về, con thì sốt làm sao mẹ có thể ăn được. Bà giận, bà quát ầm lên, mẹ cũng không kiềm chế được. Mẹ đã thốt ra rằng: cháu nó sắp suy hô hấp rồi bà có biết không?…Bữa cơm hôm đó chan đầy nước mắt.
Trưa bố về lấy quần áo cho con. Nước mắt của một người cha đã rơi, rơi suốt dọc đường về nhà. Bố về, bố nói với các bác: Cu nhà e thích nhất bác Hà (kể cả mẹ đang bế con mà bác đi qua, con cũng đều với theo bác. Bác bế con nhẹ nhàng, thủ thỉ, thủ thỉ) chiều bác ra với cháu, biết đâu khi nhìn thấy bác, cháu nó sẽ cố gắng hơn”
Con liên tục sốt cao, uống hạ sốt không hạ. Nhịp tim và ô xy của con bắt đầu hạ. Các bác ra đúng lúc đó, tất cả các bác, cả bà nội. Điều dưỡng dùng khăn tẩm cồn dấp lên lưng, lên người và chân của con.
…Tay chân mẹ bắt đầu co lại, bác sỹ vào, bác H. cũng vào cõng mẹ ra. Người ấn ngực, các bác bảo mẹ thở dài ra, đừng thở ngắn. Mẹ cố gắng, cố gắng, rồi đến lúc không cố được nữa, mẹ bảo: các bác cho em vào cấp cứu, em không cố được nữa. Cả tay và chân mẹ co rúm. Khi y tá đẩy mẹ qua phòng con mẹ đã gọi: Con ơi!!! Mẹ sợ, mẹ sợ phải xa con….
…Nhờ một bác sỹ quen mà con được vào khám thẳng ở khoa Cấp cứu, không phải khám ở ngoài. Con được xét nghiệm máu và chụp X – quang ngay lập tức. Bác sỹ kết luận con chỉ bị viêm phổi thôi. Có 2 phương án, 1 là con sang khoa HSCC (nhưng chưa có giường) – 2 là con sang khoa lây. Bố con đã quát lên: Con tôi bị sởi rồi, cháu không bị sởi lần thứ 2 được đâu, con tôi không sang đấy.
Và vị bác sỹ trực kia đã xem lại kết quả xét nghiệm sởi của lần trước và bảo:
-    Đây, âm tính đây, lần này mới là sởi.
-    Thế sao lần trước lại cho con tôi vào phòng sởi?
-     Chuyện này thì tôi không có ý kiến gì. Bây giờ thế nào? Sang khoa lây nhé! Không ở đây được vì sẽ lây sang các cháu khác.
Bố mẹ không biết tin vào ai, vào cái gì khi mà “họ” không thể phân biệt được đâu là ban do sởi và đâu là ban do sốt phát ban????? (và nói thêm rằng con chỉ bị nốt đến bụng, không hề xuống chân).
Con không thể bị sởi 2 lần liền một lúc chỉ cách nhau có mấy ngày như vậy được. Nếu con có bị lại thì phải 4 – 5 năm nữa khi sởi biến thể. Và ngày mà con vào khoa lây (16/2) đến ngày con sốt lại (26/2) là đúng đủ 9 – 10 ngày ủ bệnh.”…
Câu chuyện của  L.H.T ngay sau khi được chia sẻ đã lấy đi nước mắt của người đọc, họ mong chị và gia đình sớm vượt qua những ngày khó khăn nhất trong cuộc sống:

Những lời an ủi động viên của người thân, bạn bè chị L.H.T
Những lời an ủi động viên của người thân, bạn bè chị L.H.T

Bài viết liên quan:

Xã hội 1109897426316062976

Follow Us

Quảng cáo

Facebook

Follow this blog

item